Hoạ Việt đề ra ý kiến, tôi không đồng ý thì họ cũng không ép.
"Ừ, ở một mình cũng hơi sợ".
Tôi cười đùa đánh nhẹ vào vai Hoạ Việt một cái.
"Nếu sợ thì qua phòng bọn mình ngủ, cho cậu một giường riêng, bọn mình cũng không làm gì cậu đâu".
Phương Lâm lên tiếng nói cho tôi yên tâm.
"Cảm ơn mấy cậu qua giúp mình nhé, một mình mình mà dọn chắc tới sáng mai quá".
Trong ánh mắt họ hiện ra điều muốn nói nhưng lại thôi, họ muốn nói là phòng này từng có một đôi bạn thân từng chết ở đây vì bị áp lực quá lớn nên treo cổ tự tử, sau này phòng này dùng để chứa đồ, tôi mới chuyển về nên không biết nhiều học sinh từng ở phòng này bị nhát, điều đáng sợ nhất chính là một đôi bạn thân, đã là bạn thân sẽ có sở thích cùng nhau đi doạ người khác.
"Không có gì, trời cũng sắp tối rồi xíu thay đồ đi ăn với bọn mình".
Tôi gật đầu, họ đi ra ngoài nhìn vào trong phòng tôi một lần nữa mới chịu đi, tôi thích chơi với con trai hơn vì con trai không nói xấu bạn bè sau lưng, ganh đua, hạch họe, tôi nhìn họ mà cứ tưởng họ là bạn thân tôi hơn là bạn cùng lớp.
Tôi đi tắm mà nước lúc tắt lúc mở, xà bông vào mắt cay xè, tôi ức chế đập vào vòi nước mấy cái, đứng cả một tiếng trong phòng tắm mới xong, lạnh run người, tôi thay đồ rồi đi ra ngoài chung với lớp.
"Ít khi thấy cậu mặc váy nhỉ, thấy mặc quần áo là nhiều".
Phương Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-chong-ma/1709750/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.