"Ba mẹ ơi mình chuyển nhà nhé?".
Ba mẹ ngồi sofa quay mặt lại nhìn tôi chằm chằm.
"Chân con làm sao thế?".
Họ nhìn thấy dưới chân tôi có mấy vết bầm tím liền chạy đến hỏi han.
Tôi gạt mấy chuyện này sang một bên tiếp tục vào chủ đề chính.
"Chuyển nhà đi mà ba mẹ".
"Con làm sao thế? Không phải nhà này đang ở rất ổn sao? Không dọn đi đâu hết".
Ba tôi cương quyết nói, tôi thừa biết khi ba tôi quyết định chuyện gì rồi chỉ có trời mới chuyển đổi được ý định đó, nhưng mà tôi rất sợ, lỡ như tối nay đang ngủ kẻ đó hiện ra bóp cổ tôi lần nữa thì sao? Hoặc treo ngược tôi như con dơi.
Mà khoan có gì đó sai sai.
"Ba mẹ, Đậu đâu?". Họ dìu tôi tới ghế sofa ngồi.
"Ba bán cho người ta rồi, để nó cứ sủa liên tục hàng xóm phàn nàn, người ta sẽ yêu thương nó mà".
Đôi đồng tử cay cay.
"Tại sao chứ, ba mẹ không thương nó à, rõ ràng căn nhà này có ma mà ba mẹ cứ cố gắng ở, sao không chuyển đi đi".
Tôi gắt gỏng lớn tiếng, nước mắt rơi thành hai hàng, tôi chạy khập khễnh ra khỏi nhà.
"Con với cái, lớn rồi nên hỗn có đúng không?".
"Anh, con nó...?".
Bà lo lắng nhìn ra phía cửa.
"Thôi không sao, con nó kích động rồi nói linh tinh thôi, xíu tâm trạng nó ổn, nó quay về, nó lớn rồi để nó va chạm xã hội một chút, thương là thương, dạy là dạy, bao bọc nó quá đâm ra nó hư".
Ông nhấp ly trà rồi bỏ đi lên tầng hai để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-chong-ma/1709743/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.