"Ngày mai em có thể đến lớp".
Lòng tôi lâng lâng vui sướng, tôi vui vẻ cảm ơn rồi cúi đầu chào thầy hiệu trưởng về.
Tôi đi cùng mẹ dạo siêu thị mua ít đồ cần thiết, tôi biết mẹ không tin vào chuyện tâm linh nhưng mà vào nhà mới không thắp nhang cúng kính như vậy thì có bất kính với người đã khuất quá không? Giữ kín suy nghĩ thì tôi khó chịu mà nói ra thì tôi biết mẹ sẽ nói ma quỷ gì chứ, thời đại tiên tiến rồi con còn tin vào mấy chuyện nhảm nhí đó làm gì. Tôi suy nghĩ một lúc lâu, tay bấm vào nhau, nhịn không được mà khẽ lên tiếng.
"Mẹ, có nên mua ít đồ để cúng không?".
Mẹ nhìn tôi nói vài câu trấn an tâm lý. "Con đừng suốt ngày đọc truyện ma rồi lậm truyện, thời đại nào rồi còn ma với cỏ, con cũng hai mươi mốt tuổi rồi còn nhỏ gì đâu".
Tôi nghe vậy chỉ biết cúi đầu đi sau không dám nói gì thêm.
Về đến nhà lúc nào cũng có khí lạnh như không ai ở, nhất là đêm xuống càng lạnh hơn nữa, bật điều hoà cho nóng căn phòng cũng không có tác dụng gì, bật như không bật.
"Ba mẹ, phòng con lạnh quá".
Ba tôi im lặng một lúc rồi lên tiếng.
"Do nhà mới nên hơi lạnh, con đừng quan tâm quá, vài ngày là ấm lên thôi".
Tôi cũng vâng dạ cho qua xem như đó là lời động viên hoặc dùng nó để trấn an tinh thần, bây giờ có cãi cũng chả có ít gì, còn bị xem là mất dạy nữa ấy chứ.
Tôi học đại học công nghệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-chong-ma/1709740/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.