Trời đã định hôm nay Mạnh Tiềm Sơn không thể thành công chuyển viện cho Hoắc phu nhân.
Sau khi chủ tử phát hiện Hoắc phu nhân không ổn, gọi hai tiếng nhưng y không trả lời, Mạnh Tiềm Sơn vội vã chạy suốt một đường, tự mình đi tìm đại phu trong phủ.
Còn Giang Tuy Châu ở lại trong phòng, lập tức sai những hạ nhân còn lại đẩy Hoắc Vô Cữu vào phòng trong, dìu y nằm lên giường trước.
Hình như Hoắc Vô Cữu đang sốt, sốt rất cao, dù vẫn ngồi ngay ngắn nhưng phản ứng chậm đi rất nhiều.
Chỉ đến khi có người muốn dìu y.
Hạ nhân nọ vừa muốn đụng vào chân y, y liền giống như phản xạ có điều kiện giơ tay lên, chặn người nọ lại.
Hạ nhân nọ mặt đầy ngỡ ngàng, thấy Hoắc Vô Cữu cụp mắt xuống, giọng nói khàn khàn: “Ta tự làm.”
Bình tĩnh nhưng không thể nghi ngờ. Hạ nhân vội nhìn về phía Giang Tùy Châu, đợi lệnh của Vương gia, nhưng thấy Giang Tùy Châu đang ngồi bên cạnh không nhìn mình, ngược lại đặt tầm mắt lên Hoắc Vô Cữu.
Hoắc Vô Cữu mặc kệ những người xung quanh, tự chống hai tay lên tay vịn. Động tác của y tuy thuần thục, nhưng lại có thể dễ dàng nhận ra y hiện giờ không có sức, động tác khá chậm chạp.
Y từ từ chống người dậy, dịch lên giường.
Sau khi ngồi lên giường, y cũng không nằm xuống mà nghiêng người qua, dùng cột giường làm điểm tựa để ngồi.
Y vẫn ngồi ngay ngắn như cũ.
Dù không lên tiếng, nhưng Giang Tùy Châu vẫn có thể nhìn ra sự kiêu hãnh bẩm sinh của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-chien-than-tan-tat-ve-lam-thiep-va-cai-ket/358951/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.