Tề Mân mới bị bắt vào trong lao chưa đầy một ngày thì đã được nguyên vẹn thả ra ngoài.
Thậm chí Hậu Chủ còn cảm thấy có đôi chút áy náy với ông lão học cứu(*) mà từ nhỏ gã đã không thích này, sau khi thả ông ta ra khỏi nhà lao, còn giữ ông ta lại trong cung, an ủi ông ta vài câu rồi mới để ông ta về nhà.
(*) Lão học cứu (老学究): từ “học cứu” (学究)nguyên là danh xưng chuyên môn xuất phát từ chế độ khoa cử thời Đường, về sau “học cứu” là mĩ xưng chỉ thư sinh được sử dụng rộng rãi trong dân gian. Theo sự biến thiên về ý nghĩa của từ, “học cứu” cũng dần sản sinh ý nghĩa chê bai, mọi người bắt đầu gọi những người đọc sách cổ mà không “tiêu hoá” là “lão học cứu”, cũng chỉ những người có học mà hủ lậu thiển cận thích khoe khoang.
Khi Tề Mân về đến nhà, đường đã lên đèn rực rỡ.
Già trẻ trong nhà ông ta đều đã được thả ra khỏi nhà lao, lúc này đang chờ ở trước cửa nghênh đón ông ta. Mấy người bạn tốt của ông ta cũng chờ ông ta ở trước phủ, thấy ông ta bước từ trên xe ngựa xuống thì liền rối rít tiến lên đón ông ta rồi chúc mừng.
Đại nạn không chết, cũng coi như là hỉ sự, sau khi Tề Mân hàn huyên cùng từng người bọn họ, thì liền mời mọi người cùng nhau vào trong phủ, giữ bọn họ lại ăn bữa cơm rau dưa rồi hãy về.
Chúng quan viên tất nhiên không chối từ.
Tề Mân thiết bày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-chien-than-tan-tat-ve-lam-thiep-va-cai-ket/2319478/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.