Giang Tùy Chu đứng thẳng tắp trên bậc thềm phía trước Hậu Chủ, tuy trên mặt không có biểu tình gì, nhưng trong lòng lại mang theo vài phần dù bận vẫn ung dung.
Muốn giết ta? Ngại ghê, chắc hẳn ngài còn chưa biết, thanh đồ đao treo trên cổ ngài có hình dạng ra sao rồi.
Người nọ chẳng những có thể cứu ta, mà còn có thể giết ngươi đấy.
Nghĩ như vậy, Giang Tùy Chu lại hiếm khi ác liệt mà nhìn thẳng vào thần sắc Hậu Chủ.
Mặc dù tên mập chết bầm này ác độc nhưng lại ngu xuẩn, tâm tình gì cũng đều viết hết lên trên mặt, lúc này sắc mặt đã vô cùng khó coi rồi.
Gã nghiến răng nghiến lợi, đến nửa ngày cũng không nói ra lời, cứ vậy mà gắt gao nhìn chằm chằm Giang Tùy Chu.
Giang Tùy Chu lại như giật mình không phát giác, gãi đúng chỗ ngứa mà lộ ra một chút nghi hoặc, nói: “Hoàng huynh?”
Lúc này nghe thấy Hậu Chủ cắn răng mở miệng.
“Ngũ đệ cuối cùng đã trở lại rồi.” Gã nói. “Đúng là làm cho hoàng huynh ta rất lo lắng.”
Giang Tùy Chu lộ ra một nụ cười có chút ngượng ngùng, rơi vào trong mắt Hậu Chủ, gai mắt cực kỳ.
“Đa tạ hoàng huynh lo lắng.” Y nói. “Cũng là thần đệ không có bản lĩnh, lại không chế trụ nổi một con ngựa.”
Ánh mắt Hậu Chủ hung ác, nhìn qua như là hận không thể dùng một kiếm giết chết y ngay trong điện vậy.
Trên miệng lại nói: “Hôm nay Ngũ đệ ở trong rừng, rốt cuộc đã xảy ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-chien-than-tan-tat-ve-lam-thiep-va-cai-ket/2319451/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.