Viên Châu Hoa đứng xa hất đầu, ngay lập tức có một em gái đi đến gần chỗ đám người bọn họ. Em gái tóc ngắn đẩy nhóm người kia ra đi đến trước mặt Khương Bạch Ngọc chỉ tay vào cô nói.
"Con nhỏ này, tại sao lại dám cướp anh Chấn Kiệt của tao."
"Cái gì?"
Khương Bạch Ngọc bất ngờ không hiểu cái gì, cô gái kia còn cuồng loạn nói.
"Mau trả lại anh ấy đây."
Nói rồi lao tới gây chuyện với Khương Bạch Ngọc, tình hình ngay lập tức hỗn loạn. Đám nữ nhân xung quanh không ai dám vào can, người phụ nữ tóc ngắn đưa tay muốn giựt lấy chiếc nhẫn của Khương Bạch Ngọc.
Người xung quanh nhìn về phía họ, Viên Châu Hoa cầm ly rượu tiến vào vòng vây xem kịch hay. Thực muốn nhìn Khương Bạch Ngọc bị đánh đến đầu tóc rối bù, cho cô ta xấu mặt một phen.
Khương Bạch Ngọc giữ chặt chiếc nhẫn, nghĩ thầm chẳng nhẽ cô ta là cướp tính dàn cảnh cướp đồ của mình. Dù gì chiếc nhẫn này cũng rất đáng giá, cô la lên.
"Tránh xa tôi ra, cô bị điên à!"
Cô gái kia chằng quan tâm vẫn cố giành chiếc nhẫn, miệng nói luyên thuyên.
"Con mẹ nó chiếc nhẫn là của tao, phải là của tao. Mày thứ nghèo hèn làm sao xứng với nó."
Hai người vật lộn với nhau, Khương Bạch Ngọc tức quá giựt mạnh tay về phía sau. Bỗng dưng chiếc nhẫn trên tay va phải mặt một người, tiếng hét thất thanh la lên.
"Á!!!"
Cô gái kia bị dọa sợ dừng lại, Khương Bạch Ngọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-anh-nhe/2790348/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.