Từ hôm đó Khương Bạch Ngọc liền giữ khoảng cách với Châu Chấn Kiệt, mà Châu Chấn Kiệt cũng chẳng nhận ra điều này, vẫn như bình thường mà đối đãi với cô.
Tối đó Châu Chấn Kiệt bận việc không thể về sớm, Khương Bạch Ngọc ở nhà nhàm chán bắt đầu dọn dẹp căn nhà. Trong lúc cô đang dọn thì bỗng một con gián từ đâu bò ra.
Nhìn Khương Bạch Ngọc như vậy thôi nhưng cô thực sự rất sợ gián. Thứ con trùng gì đã hôi còn biết bay, cô sợ hãi lùi về phía sau định tránh nó.
Chẳng ngờ đến con gián như biết được cô đang sợ hãi cất cánh bay lại gần. Bị tấn công Khương Bạch Ngọc chẳng quan tâm xung quanh mà chạy thục mạng.
Nhìn thấy trước mặt có căn phòng cô không chút do dự chạy vào trong đóng sầm cửa lại.
Khương Bạch Ngọc lùi về phía sau sợ nó chui qua khe cửa như vậy quá đáng sợ rồi.
Không ngờ cô va phải thứ gì đó, Khương Bạch Ngọc tò mò mình đã vào căn phòng nào rồi liền đưa tay bật điện lên.
Ánh đèn vụt sáng, chiếu cả căn phòng rộng lớn. Khương Bạch Ngọc nhìn cánh cửa màu đỏ đi giật mình, cô vô tình đi vào trong căn phòng mà Châu Chấn Kiệt cấm mất rồi.
Đằng nào cũng đã vào trong, hay là thử nhìn một chút xem sao nhỉ. Nghĩ là làm, Khương Bạch Ngọc liếc nhìn xung quanh căn phòng này, không ngờ tới bên trong dán rất nhiều poster cùng với nhạc cụ, chiếm nhiều nhất là đàn ghi ta điện. Thứ mà cô đụng phải là một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-anh-nhe/2790344/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.