“Ưm… hức hưm!... Đừng…”
Hướng Đường Nghi bị dồn lên thân cây, khuôn mặt vì hơi thở của anh mà bị hun cho ửng đỏ.
Cô quá yếu ớt, đôi cánh tay gầy gò áp lên ngực anh muốn đẩy ra nhưng không thể, ngược lại, càng bị anh chèn ép về đằng sau.
Cô không thể thở được, tiếng khóc ngắc ngứ đều bị anh nuốt vào.
Đến khi cô nghi ngờ có phải là anh đang định giết chết cô thật không thì lúc đó Vu Phùng Cửu mới thả cô ra.
Đang bị bóp cổ đẩy lên cao, đột ngột bị thả xuống, Hướng Đường Nghi lập tức ngã chúi xuống dưới đất.
Một cú thả không hề có tình thương nào, phải rồi, cô đang ngã đập đầu vào đất đó.
Nửa khuôn mặt tiếp xúc vào mặt đất đúng là một loại cảm giác chẳng thoải mái chút nào.
Hướng Đường Nghi đau điếng, đầu óc ong ong như có cả hàng nghìn con công trùng đang bay dè dè ở trong đầu cô.
Mép miệng cảm thấy nhớp nháp, nếm ra mới biết đó là máu. Cô bị Vu Phùng Cửu cắn rách cả môi rồi.
“A… Khụ! Khụ! Khụ! Ặc…!”
Khí quản đột ngột được khơi thông, Hướng Đường Nghi lập tức tham lam hít vào một hơi sâu, không may bị sặc, ho ra xù xụ.
Cổ họng cô cay rát, chỉ sợ là ho luôn ra cả máu tươi.
Vu Phùng Cửu thở dốc, anh đứng từ trên cao nhìn xuống thân thể gầy yếu của người con gái đang bò trườn trên đất, khổ sở với cơn đau, trong lòng có một sự thỏa mãn được dấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-tinh-nay-du-sao-cung-chang-ton-tai-duoc-lau/2995079/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.