Vu Phùng Cửu không có biểu cảm gì trên khuôn mặt, nhưng bàn tay anh lại giơ lên xoa lấy đầu cô, nói nhỏ.
“Em tò mò rằng Kiều tiểu thư đang nghĩ gì về chúng ta sao?”
“Nghĩ gì ạ?” Đột ngột anh chuyển cách xưng hô, Hướng Đường Nghi có chút không quen lắm.
Vu Phùng Cửu chỉ cười, rồi liếc sang nhìn Kiều Uyển Viên, nhìn vẻ mặt đầy khó xử của cô ta.
“Cô ấy nghĩ rằng chúng ta là anh em ruột đấy, thế có đúng không?”
Hướng Đường Nghi không biết anh đang suy tính điều gì, cô phân vân không biết phải trả lời làm sao.
Hướng Mãn Thanh nói cô không được phép để lộ mình chỉ là một đứa con hoang được bà ta nhặt về, nhưng bị Vu Phùng Cửu phát hiện rồi, anh còn nói cô không được phép nói rằng cô là em gái của anh.
Phải trả lời thế nào?
Bàn tay của Vu Phùng Cửu đỡ lấy lưng cô.
“Nói rằng hai ta là anh em. Gọi anh là anh Cửu.”
“Dạ, em với anh Cửu là anh em ạ.”
Hướng Đường Nghi không cãi lời, gật đầu thuận theo anh.
Đã có chỉ thị, cô có chết cũng không được làm trái. Một đứa trẻ dù mới chỉ mười ba tuổi đã biết những ai là người mà mình không nên chọc giận.
Vu Phùng Cửu mỉm cười, rồi ngẩng đầu lên nhìn về phía của Kiều Uyển Viên.
“Bọn anh là anh em. Em ấy là em gái mới mới được bố dắt về, tên là Hướng Đường Nghi. Đường Nghi, mau chào chị Viên đi.”
Hướng Đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-tinh-nay-du-sao-cung-chang-ton-tai-duoc-lau/2995057/chuong-24.html