Một tuần qua.
“Em để đĩa ở trong bồn rửa nhé?”
Hướng Đường Nghi cầm cái đĩa đã sạch trơn mới mấy phút trước còn đựng đầy táo lên, đi vào bên trong phòng bếp.
Vì bây giờ bụng của cô đã to quá khổ nên đi đứng rất khó khăn, mãi một lúc mới có thể chậm chạp mà nhổm dậy lên được.
Vu Phùng Cửu mới chỉ nhấn phím bật ti vi lên, còn chưa kịp xem xem bản thời sự được cập nhật trực tiếp trong ngày đang chiếu trên khắp toàn quốc có tin tức gì mới thì đã vội ném cái điều khiển xuống dưới bàn trà, trèo qua lưng ghế rồi chạy tới, đỡ lấy cái đĩa ở trên tay của cô.
“Em ngồi xuống đi, để anh mang đi cho.”
“Không cần đâu. Phòng bếp với phòng khách cách nhau có mấy bước chứ?”
“Nhưng em đang mang thai, nên hạn chế vận động. Nếu em và con có mệnh hệ gì, anh biết than ai đây?”
“Nào! Em mang thai chứ có phải què đâu? Em có chân mà? Để em tự đi đi. Em không muốn biến thành một con lười đâu.”
Vu Phùng Cửu nghe cô làu bàu liền trả lại cái đĩa cho cô, nhưng bản thân anh lại vòng ra đằng sau rồi ôm lấy tấm lưng nhỏ mềm mại, hai tay anh ôm quanh cái bụng của Hướng Đường Nghi, cùng cô nhích từng bước về phía trước.
“Vậy thì em cứ đi đi, anh đỡ em vậy.”
Vu Phùng Cửu hơi khom người xuống, bờ môi của anh kề gần với vành tai cô, mỗi lần thở ra, hơi mát lành lạnh từ anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-tinh-nay-du-sao-cung-chang-ton-tai-duoc-lau/2994564/chuong-101.html