Tim đang đập liên hồi.
Trong đầu còn in đậm hình ảnh ban nãy nhìn thấy vào thời khắc đó.
Khuôn mặt khôi ngô, bờ vai rộng, cơ bụng săn chắc, thân hình sáu múi hoàn mỹ, đôi chân dài, những thứ này toàn bộ đều in đậm rõ ràng trong đầu cô, muốn gạt bỏ cũng không được.
Quan trọng nhất là, con người này hình như là.... hình như là.. Mộ Nguyệt Sâm!
Không phải oan gia ngõ hẹp như vậy chứ!
Da đầu lập tức giống như có ngàn ngàn vạn vạn con kiến đang bò khắp nơi, ngứa ngáy khắp người.
Người đàn ông trên ghế dài từ từ mở mắt ra.
Đôi mắt lạnh lẽo, không mảy may kinh ngạc hoàn toàn không bị tiếng hét của cô làm ảnh hưởng, anh nhìn sang, nhìn thấy bóng lưng nhỏ bé đang xoay lưng về phía anh, ánh mắt vốn không có hứng thú, khơi dậy một sự dao động.
Tiểu oan gia anh đợi đến rồi!
“Hạ Băng Khuynh!”
Giọng nói mang từ tính hờ hững ở trong không gian to lớn vọng lại.
Âm thanh đó giống như là âm hưởng cao cấp nhất phát ra, âm trầm còn mang theo chức năng vang dội lại, dễ nghe chết người.
Nghe anh gọi đúng tên cô, Hạ Băng Khuynh càng thêm hốt hoảng, cô trả lời một cách lắp bắp:
“Tôi... là tôi, xin chào!”
Mộ Nguyệt Sâm từ ghế nằm ngồi dậy, đi đến trước mặt cô.
“Bỏ tay xuống.”
“Anh mặc đồ vào trước đi.” Hạ Băng Khuynh lẩm bẩm, vẫn vùi mặt thật chặt.
“Đây là hồ bơi, cô nhìn thấy qua người nào mặc quần áo đi bơi chưa?
“À, cũng đúng, cũng đúng” Hạ Băng Khuynh cười ngại ngùng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-tan-cong-ngot-ngao-ky-thuat-hon-cua-chu-tich/51511/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.