“Hiệu trưởng, em không nói phải nghỉ học, Mộ tiên sinh đó em không quen, anh ta không có quyền thay em xin nghỉ, thầy cứ coi là kẻ điên đây nói chuyện điên rồ với thầy đi.” Hạ Băng Khuynh không có ý tốt nói.
Hiệu trưởng bên kia khó xử dừng vài giây: “Hạ Băng Khuynh à, nói thật với em, tập đoàn Mộ thị đầu tư cho trường rất nhiều, một số hoạt động của trường đều do Mộ thị tài trợ, em không muốn nghỉ học tôi rất vui, nhưng tôi cũng không thể đắc tội Mộ tiên sinh, mâu thuẫn của hai người vẫn là tự giải quyết thì tốt hơn.”
Hạ Băng Khuynh cũng không ngốc, lời của hiệu trưởng nói cô hiểu, tự nhiên giải quyết, đừng ảnh hưởng đến trường.
“Em biết rồi, em sẽ tự giải quyết.”
Có chút bất lực cúp máy, cơm cũng không ăn, tức giận đến Mộ thị.
Cô muốn cùng tên đó đồng vu quy tận!
Đến Mộ thị thì được báo là Mộ Nguyệt Sâm đã đến sân bóng Cao Nhĩ Phu.
Như là biết trước cô sẽ đến, tiếp tân chủ động đưa địa chỉ sân bóng cho cô.
Hạ Băng Khuynh cầm địa chỉ, lập tức đến sân bóng.
Từ xe taxi đi xuống, trước mặt 1 mảnh rộng rãi, phía xa là sân cỏ xanh, ao hồ, cây cối đẹp khó tả.
Cô không có tâm trạng thưởng thức cảnh đẹp, bước chân kiên định đi về trước.
1 phục vụ nữ mặc áo xanh biển được đặt làm, khuôn mặt mang nụ cười tiêu chuẩn: “Xin chào, xin hỏi tôi có thể giúp gì không?”
“Tôi đến tìm Mộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-tan-cong-ngot-ngao-ky-thuat-hon-cua-chu-tich/2165831/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.