Sau khi làm một loạt các xét nghiệm, bác sĩ kết luận tôi chỉ hơi thiếu máu, nhưng nguyên nhân cho triệu chứng nhức đầu, buồn nôn thì tìm không ra. Bác sĩ bảo tôi nên nằm viện 2 ngày để quan sát thêm.
Thế là tôi phải nhập viện. Sau khi an ổn ngủ một giấc tỉnh lại, tôi liền thấy mọi người đều đã có mặt đông đủ.
Mỹ Mỹ đang ngồi bên giường gọt vỏ táo, gọt xong cô ấy cắt thành bốn miếng. Một miếng cho A Quý, một miếng cho người sói nhỏ, một miếng cho Bồi Bồi, còn một miếng thì tự mình ăn, hoàn toàn không để cho tôi miếng nào.
Thật đúng với phong cách quen thuộc của những hàng xóm “thân thương”…
Tôi nằm trong chăn, nhìn bốn người họ vui sướng nhai táo rôm rốp mà lòng không khỏi cảm thán, đây quả là khoảng thời gian đẹp đẽ.
“Ồ, Tiểu Tín tỉnh rồi”, Mỹ Mỹ đã chú ý đến tôi, vừa nhai nhóp nhép vừa nói, “Cô ăn táo không? Tôi gọt cho.”
Bồi Bồi là người đầu tiên nhào đến bên giường, dùng bàn tay giá lạnh của mình đặt lên trán tôi.
“Xem ra không phải bệnh gì nặng, thật tốt quá. Nếu không phải tên ngốc ngoài hành tinh kia đã bị bắt thì tớ đã đánh chết gã rồi.”
“A Tiểu bị bắt rồi sao?“, tôi ngồi dậy liền phát hiện thì ra trong phòng còn vài người khác nữa.
Trong góc phòng, Vệ Vô Thường khoanh tay dựa sát vào tường, thấy tôi nhìn mình, anh ta hơi gật đầu coi như chào hỏi.
Tôi cũng gật đầu đáp trả. Lúc quay mặt lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-tot-dep-cua-toi/2285604/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.