Sau khi tạm biệt Tô Diệp, Trần Thần đi ra khỏi ký túc xá nữ, đến dưới lầu chỗ để xe đạp, vừa nhấc chân tính bước đi, thì dừng lại xem xét một vòng, có chút do dự, cảm giác mờ mịt không biết nên đi về nơi đâu.
Trần Thần bụng đầy tâm sự, nhất thời không biết nên làm thế nào để giải sầu, liền một mình đạp xe dạo vài vòng quanh sân trường.
Đang trong kỳ nghỉ, sân trường rất ít sinh viên, nhưng lại có rất nhiều du khách, phần lớn là một nhà ba người, đều là mang theo đứa nhỏ đến cảm nhận không khí và tham quan trường học danh tiếng, Trần Thần dừng lại ở dưới gốc cây, chống một chân xuống đất, đưa mắt nhìn phía trước cách đó không xa, bọn họ đang vui đùa ầm ĩ, muốn chụp ảnh lưu niệm bọn nhỏ. Bọn họ thật đơn giản và hạnh phúc, Trần Thần nhìn có chút hâm mộ, có chút phiền muộn, mặc dù biết rõ thời gian một đi sẽ không trở lại.
Thở dài một tiếng, Trần Thần cho xe chạy tiếp.
Trên đường, bánh xe một vòng lại một vòng chuyển động, trước mắt phong cảnh cứ lần lượt trôi qua, mặc dù chỉ toàn hoa là hoa, nhưng để cho cảnh xuân tươi đẹp hơn thì cũng có một chút biến hoá nho nhỏ, đình đài lầu các khắp nơi không giống nhau, mỗi chỗ đều có một diện mạo riêng. Chỉ là, khi đôi mắt không thật sự chú ý, trái tim cũng đang ngắm nhìn phương xa, vẫn là mong mỏi cảnh tượng lúc này phải thật rực rỡ, con người luôn là lòng tham không đáy, được voi đòi tiên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-tinh-yeu-cua-nu-bac-si-nhat-ky-lay-chong/135550/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.