Tô Diệp bị doạ sợ!
Trong lòng không khỏi run lên một cái, mở to hai mắt nhìn chằm chằm vào Trần Thần, não hắn bị úng nước hay sao mà lại đề nghị đi xe đạp đến vườn bách thảo! Nuốt nước miếng một cái, Tô Diệp kinh ngạc nói: "Đi xe đạp đến vườn bách thảo?"
Trần Thần tràn đầy tự tin, thậm chí có chút kiêu ngạo, mỉm cười gật đầu, thấy Tô Diệp vẻ mặt hoảng sợ, liền lo lắng nói: "Anh không thành vấn đề, em thì sao?"
Tô Diệp bị khí thế Trần Thần làm cho sợ ngây người, một tay ôm ngực, khoé miệng mở rộng, mắt không chớp mà nhìn hắn hồi lâu, đến khi thấy Trần Thần sắc mặt ửng hồng, lúng túng cười.
"Có vẻ hơi xa một chút!" Trần Thần một tay lau trán, cảm khái nói.
Thân ái, không phải là hơi xa, mà là rất xa!
Tô Diệp không nói gì, sáng nay cô không có ăn sáng, bụng đang rất đói nếu thật sự phải đạp xe đến vườn bách thảo, chắc chắn nửa đường sẽ ngất đi vì đói, còn nữa, cô đối với loại vận động này không có hứng thú, khi đạp xe quá trình hô hấp sẽ tăng lên, lại hít phải rất nhiều khói bụi, quả thực rất không có lợi cho sức khoẻ.
Để tránh cho Trần Thần đề cập đến vấn đề này một lần nữa, cũng để giúp cô khỏi bị xấu hổ, Tô Diệp đau lòng hạ quyết tâm, dù có sao đi nữa nhất định phải chen lên được xe bus!
Cô thẳng lưng ưỡn ngực nhìn về phía trước, mắt thấy một chiếc xe bus hướng Hương Sơn lái tới, Tô Diệp kéo tay Trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-tinh-yeu-cua-nu-bac-si-nhat-ky-lay-chong/135549/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.