Sau khi nghĩ kỹ, tui thấy mình phải trả lời “ừm” như trong phim chứ nhỉ?
Mi mắt Kiều Yến run rẩy.
“Há há há…. Trời ơi… ha ha” An tĩnh trong chốc lát, Lạc Trạch vỗ đùi cười như điên.
“Ác ma… các người… sẽ gặp báo ứng.”
Người đàn ông nằm trên đất hấp hối giơ ngón tay đầy máu chỉ về phía bọn tui.
Vừa dứt lời, Kiều Úc đã mặt không đổi sắc đạp nát đầu ông ta.
“Oẹ…” Lạc Trạch đang cười đến rớt nước mắt ôm lấy một gốc cây to bắt đầy ói.
“Kiều Úc…” Khương Kiến không dám nhìn, lên tiếng.
Kiều Úc vô cảm chà giày trên đống tuyết, không trả lời.
“Bây giờ chúng ta hãy chia ra tìm trong Thần cung đi, tốt nhất là tìm ra quần áo dày một chút và bản đồ.”
Tui đến chỗ tiểu đình cách đó không xa để rửa tay, tiểu đình bằng gỗ có treo tấm biển “nước rủa tay”.
“Mẹ ơi… ông đây ói sạch rồi…” Lạc Trạch đứng kế bên tui, dùng gáo múc nước cạnh giếng để múc nước súc miệng.
Tui có cần nói cho cậu ta biết tui vừa rửa tay trong đó không nhỉ?
“Ê, các người kiếm tên biến thái đó ở đâu ra vậy?” Lạc Trạch lầm bầm một hồi rồi hỏi.
Biến thái? Kiều Úc?
“Làm ông nhớ lại cái phim điện ảnh mấy năm trước, sát nhân cưa điện giết người hàng loạt… Ê, nữ lực sĩ, cô cẩn thận nếu không có ngày bị tên đó cắt đầu đấy…”
“Tui cắt nó.” Tui khinh thường nói.
“Nói bừa.” Lạc Trạch không tin, liếc nhìn tui như thể bản cương thi vừa khoác lác lung tung, hừ.
… Có tin bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-than-kinh-cua-nu-cuong-thi-o-mat-the/1643393/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.