“Hu hu hu… con xin lỗi… con xin lỗi mà… Con sai rồi, con sai rồi… Mẹ đừng đánh con… đừng đánh con nữa mà…”
“Mẹ đã dặn con là không được ăn ở trên giường rồi mà?! Sao con lại không nghe lời mẹ? Sao con làm mấy chuyện khiến người ta bực bội không vậy hả?!”
“Con xin lỗi… Hu hu hu…Con xin lỗi mẹ mà… Hu hu hu… Tại vì… Tại vì…”
“Im đi! Mẹ không muốn nghe con nói dối! Mẹ chịu đủ rồi, sao con lại thế này?! Con có biết mẹ đi làm cực khổ cỡ nào không? Về nhà còn phải dọn đống rắc rối do con gây ra, sao con không biết thông cảm cho mẹ?!”
“Hu hu hu hu… Con xin lỗi… Con xin lỗi mà…”
“Sau này con còn đem đồ ăn lên giường ăn nữa hay không?!”
“Dạ không… hu hu hu…”
“Đủ rồi đấy! Con làm canh vương vãi khắp giường rồi, đêm nay con đứng ngủ luôn đi!”
“Hu hu hu…. Mẹ…”
“Cút ngay! Tự kiểm điểm lại mình đi!”
Đây là…. Ký ức của tui? dien_dan_Le_Quy_Don
Không… không phải là ký ức của tui, tui chỉ là một người đứng xem, một người trong suốt thờ ơ, lạnh nhạt.
Cảnh trong mơ từ từ biến mất, ý thức lần nữa trở về thân thể tui.
Tiếng xe hơi xóc nảy trong đêm khuya đặc biệt rõ ràng, trong xe có mấy người đang nhỏ giọng nói chuyện.
“Vậy… bây giờ Vưu Bằng Siêu thành đội trưởng rồi?” Đây là tiếng của Kiều Yến.
“Đúng, bây giờ anh ta đồng cấp với Hạ Du Sâm rồi.” Dương Nhất Phàm nói.
“Đội trưởng có cảm thấy…?” Khương Kiến do dự hỏi.
“Không.” Kiều Yến trả lời dứt khoát, “Mỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-than-kinh-cua-nu-cuong-thi-o-mat-the/1643390/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.