Lời này của Vân Nùng cũng không có vấn đề gì.
Nếu như nàng muốn gả cho Cố Tu Nguyên thì cũng khó tránh khỏi việc gặp Xuân Noãn, bây giờ nói rõ thân phận thì sẽ tránh được rất nhiều phiền toái.
Cố Tu Nguyên đều nghĩ sẽ dần dần khiến cho nàng đồng ý nhưng cũng không ngờ rằng Vân Nùng lúc này lại chủ động nhắc tới.
Vân Nùng cũng không ngờ Cố Tu Nguyên sẽ phản ứng như vậy,
Nàng chớp mi hỏi:
"Chẳng lẽ ngươi thật sự muốn đổi ý hay sao?"
"Sao có thể chứ?"
Cố Tu Nguyên không chút do dự phủ nhận, lập tức lại nói:
"Ta cao hứng còn không kịp."
Vân Nùng trêu tức nói:
"Thứ lỗi mắt ta vụng về, bộ dạng vừa rồi của ngươi là cao hứng đó sao?"
Cố Tu Nguyên nhịn không được lắc đầu nở nụ cười nhẹ rồi sau đó nói:
"Ta đương nhiên là muốn cưới nàng, chỉ là có chút không rõ, vì sao đột nhiên nàng nhắc tới việc này?"
Rõ ràng lúc trước hắn chỉ là nói bóng nói gió nhưng Vân Nùng liền vội vàng chuyển hướng đề tài, không có nửa điểm hứng thú với chuyện này mà.
Lúc trước nàng trốn tránh là cảm thấy việc thành thân là chuyện đại sự, giữa hai người còn chưa tới mức như vậy.
Nhưng sáng nay thái hoàng thái hậu hoăng thệ, Cố Tu Nguyên ôm nàng an ủi nói "Có ta ở đây", Vân Nùng bỗng nhiên rất xúc động, cảm thấy cuộc đời này cùng hắn buộc cùng nhau cũng không sai. Lại còn nghe Xuân Noãn kể đủ mọi chuyện một năm quá, tâm niệm động lòng, cho nên nàng không do dự mà trực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-sau-khi-trong-sinh-cua-bach-nguyet/1424404/chuong-49-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.