Câu nói “Ta cứ không” của Vân Nùng còn chưa xong thì lại đối diện với ánh mắt nặng nề của Cố Tu Nguyên, thanh âm hơi run lên.
Làm sao có thể khéo như vậy?
Tuy rằng Tứ Phương Trai này là nơi kinh doanh của phủ quận chúa, hiện tại Cố Tu Nguyên quản lí cũng không sai, nhưng Vân Nùng cũng không ngờ rằng khi lên lầu lại gặp phải sự tình này. Trong nháy mắt, Vân Nùng quả thực muốn xoay người rời đi.
Nàng đã tạm thời để chuyện kia ra khỏi đầu, dắt Thúy Kiều đi mua không ít đồ, tâm tình cũng tốt lên rất nhiều. Nhưng bây giờ lại gặp phải Cố Tu Nguyên, tâm tình thoáng chốc đã bị kéo về lúc đêm qua.
Lúc này đã là hoàng hôn, Cố Tu Nguyên đứng bên cửa sổ, ánh chiều tà chiếu vào áo cẩm bào của hắn giống như một tầng kim sa. Vẻ mặt của hắn không có chút rung động nào, tướng mạo tuấn dật thêm chút thâm trầm khiến cho người ta không thể nhìn thấu.
Giữa hai người cách nhau một bình bát bảo, liếc mắt nhìn nhau một cái rồi không hẹn mà cùng lúc dời ánh mắt đi.
Vân Nùng rũ mắt xuống, bước lên bậc thang cuối cùng, trong lòng âm thầm nhẹ nhàng thở ra.
Vân Nùng thực sự sợ Cố Tu Nguyên sẽ nói ra chuyện tối qua trước mặt mọi người, nhưng may sao hắn lại giả vờ như không biết, thật sự có chút bất ngờ.
May mắn rất nhiều, Vân Nùng lại ý thức được, Cố Tu Nguyên xác thật là tức giận .
Như vậy cũng tốt, mặc kệ bên trong có chuyện gì thì bên ngoài có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-sau-khi-trong-sinh-cua-bach-nguyet/1424380/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.