Sau một đêm hoang đường, giường chiếu loạn cả lên không ra hệ thống gì cả.
Vân Nùng thấy liền đau đầu, cũng lười đi dọn dẹp, đổ nước trong bình trà lên giường, sau đó thấy còn chưa đủ, đổ thêm nửa hộp son lên, sau đó dồn hết lại ném xuống chân giường.
Thúy Kiều vừa vào cửa đã thấy tình hình này, sợ tới mức nói lắp bắp:
“Có chuyện gì vậy ạ?”
“Nước trà đổ,”
Vân Nùng coi như không có chuyện gì, giải thích:
“Lúc ta dọn dẹp, lại đem nửa hộp son bất cẩn rơi xuống nên thành ra như vậy.”
Không đợi Thúy Kiều trả lời, nàng liền lại phân phó nói:
“Cũng đừng đem tẩy sạch làm gì, ném hết đi là được.”
Thúy Kiều thấy nó cũng không thể tẩy sạch được nên liền đồng ý rồi sau đó lại nói:
“Nếu như có mấy việc này thì để ta tới thu dọn, cô nương không cần động tay vào đâu.”
Dù sao cũng chẳng phải là nàng dọn dẹp, rõ ràng là càng làm loạn thêm.
Vân Nùng cúi mặt:
“Tối qua ta không ngủ được, nên khi rời giường có chút nóng nảy.”
Lời này cũng không phải là giả, dù sao thì cả một đêm qua nàng đều không thể chợp mắt.
Thúy Kiều cũng biết tính nết của nàng, nhân tiện nói:
“Nếu tiểu thư còn mệt thì ta sẽ đi trải đệm giường khác để tiểu thư ngủ tiếp một lát.”
Vân Nùng lúc đó bị Cố Tu Nguyên làm cho tức giận đến mức hết buồn ngủ, cho nên bây giờ cũng có chút hơi buồn ngủ lại, gật gật đầu: “Được.”
Thúy Kiều làm việc lưu loát thật sự, không bao lâu liền thay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-sau-khi-trong-sinh-cua-bach-nguyet/1424379/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.