Vân Nùng cũng không đem Từ gia để vào mắt, nhất là sau khi rời khỏi, căn bản cũng không thèm nghĩ đến. Xét cho cùng thì nàng cũng không phải thân chủ, mấy năm nay cũng tùy ý quen rồi, không kiêng nể nhiều như vậy.
Còn nữa, nếu lão thái thái thật sự muốn trả thù thì nhiều nhất cũng chỉ là thêm mắm dặm muối để hủy hoại thanh danh của nàng, chụp cho nàng tội danh ngỗ nghịch bất hiếu để gây trở ngại cho việc hôn nhân của nàng mà thôi.
Nhưng nàng đã cùng Cố Tu Nguyên làm những chuyện kia thì việc hôn nhân còn có gì đáng nói sao?
Nàng nghĩ nghĩ, còn phải qua một cửa của Cố Tu Nguyên mới được, nhưng trên cơ bản thì không có khả năng, cho nên nàng không cần suy nghĩ nhiều.
Vì vậy mặc kệ Từ gia có làm gì hay nói gì cũng không ảnh hưởng đến nàng lắm, Chỉ cần không có uy hiếp thì cũng không cần lo lắng gì.
Lúc trước ở Từ gia, Vân Nùng cũng không thể tùy tiện xuất môn, nhưng hôm nay ở chỗ Cảnh Ninh chẳng ai có thể quản thúc nàng, muốn làm cái gì thì làm cái đó. Hơn nữa Cảnh Ninh cũng không chịu ngồi yên, hai người cùng nhau đi ra cửa dạo, cực kỳ giống năm đó.
A Lăng làm việc rất nhanh, mới hai ngày đã tìm một ngôi nhà tốt cho Vân Nùng, mời nàng tự đến xem, nếu vừa lòng thì một tay giao tiền một tay nhận giấy tờ đất.
Cảnh Ninh ở trong nhà cũng nhàn rỗi nên cũng muốn đi theo Vân Nùng.
“Ngươi ở chỗ này không tốt sao, làm gì phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-sau-khi-trong-sinh-cua-bach-nguyet/1424376/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.