Thấy Vân Nùng đứng dậy, Cố Tu Nguyên lập tức hỏi:
“Nàng phải về Từ gia sao?”
Hôm qua Vân Nùng mới nảy ra ý muốn chuyển ra khỏi Từ gia, nên cũng không nhiều người biết, Cố Tu Nguyên tất nhiên là không thể nào biết, hắn nghĩ nghĩ lại nói:
“Từ gia đối đãi với nàng cũng không tốt, việc hôn sự kia cũng xong rồi, chi bằng nhân cơ hội này nàng chuyển ra ngoài đi.”
Ý tưởng của hai người xem như không hẹn mà trùng.
Vân Nùng có chút kinh ngạc liếc mắt nhìn hắn:
"Ngươi cũng biết không ít nhỉ."
Cố Tu Nguyên thản nhiên nói:
“Ta có cho người đi thăm dò.”
Hơn nữa không có nửa điểm hối hận.
Vân Nùng nhíu mày nói:
“Ta không nghĩ rằng ngươi lại cho người đi thăm dò tình hình của ta.”
Cố Tu Nguyên đối diện với nàng, vuốt cằm nói:
“Được.”
Không đợi Vân nùng nói gì nữa, hắn lại liền bổ sung thêm:
“Sau này nếu như có chuyện gì, nàng có thể trực tiếp nói với ta, như vậy thì sẽ tốt hơn.”
Vân Nùng cũng không trả lời câu này của hắn, xoay người muốn đi.
“Ta đưa nàng đi.”
Cố Tu Nguyên đi theo, thấp giọng cười nói:
“Bộ dạng hiện giờ của nàng cũng không thể tự mình trở về đâu.”
Thật sự là thắt lưng của Vân Nùng rất đau, nếu nơi này không phải là nam phong quán thì giờ phút này nàng nhất định sẽ đi ngủ bù. Phủ trưởng công chúa cũng không gần nam phong quán, nếu muốn tự mình đi về thì cũng thật khó khăn.
Nghĩ như vậy, nàng liền liếc mắt nhìn Cố Tu Nguyên rồi sau đó nói:
“Được.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-sau-khi-trong-sinh-cua-bach-nguyet/1424375/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.