Cảnh Ninh đề nghị đến nam phong quán là muốn giết thời gian, tìm chuyện mua vui.
Nhưng mà vui còn chưa tìm được thì đã bị người ta quấy rầy.
Khi nghe nói Cố Tu Nguyên đến, Cảnh Ninh thoáng chốc thay đổi sắc mặt, vừa sửa sang lại quần áo, vừa đứng dậy đi ra ngoài.
Bà chủ còn nhắm mắt đi theo sau lưng nàng, có chút hoảng hốt:
“Chuyện gì nữa đây, Cố đại nhân sao lại đến đây?”
“Ai mà biết.”
Cảnh Ninh cười lạnh, trong lòng nàng có chút trào phúng nói:
“Nói không chừng là nhớ lại chuyện thời trai tráng nên muốn thăm lại chốn cũ.”
Lời nàng nói không có chút kiêng dè khiến bà chủ mặt mũi trắng bệch.
Cố Tu Nguyên từng là nhạc sĩ ở nam phong quán, bà chủ đương nhiên biết nhưng cũng không dám đề cập một chút nào, nhất là sau khi Cố Tu Nguyên vào triều cầm quyền, bà như thể muốn vứt hết quá khứ đi.
Dù sao cũng không phải là quá khứ sáng rọi gì, bây giờ hắn đến chắc không có khả năng là tới đi dạo.
Bà chủ mấy năm nay gặp qua rất nhiều chuyện, nhưng hôm nay thật sự sợ hãi, lòng bàn tay đều đổ đầy mồ hôi, muốn nói gì đó nhưng lại thôi.
"Ngươi cũng không cần sợ, "
Cảnh Ninh phủi phủi vạt áo,
“Chuyện này nếu làm lớn cũng không tốt đẹp gì, hắn sẽ không làm gì đâu.”
Khi nói chuyện, Cảnh Ninh đẩy cửa phòng ra, vừa đúng lúc đối mặt với Cố Tu Nguyên.
Cố Tu Nguyên xưa nay luôn là một bộ dáng bát phong bất động, nhưng sắc mặt hôm nay có lẽ không thật sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-sau-khi-trong-sinh-cua-bach-nguyet/1424373/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.