Phiên ngoại: Lúc đầu quen biết.
Cho đến khi ngồi xuống ở nam phong quán, Vân Nùng vẫn cứ tràn ngập cảm giác không chân thực, nhớ lại cảnh tượng lúc mới vào cửa, càng cảm thấy có chút hoảng hốt.
Nàng chuyển ra cung mới hai ngày, phủ quận chúa được thái hậu cấp còn chưa đi qua hết thì đã bị Cảnh Ninh dụ dỗ đến nơi này. Sống mười mấy năm, nàng tự hỏi là thế gian rộng lớn bao nhiêu, khi vừa vào cửa nàng mới biết hóa ra vẫn có những chỗ như thế này.
Tiệc rượu đã được mang lên, Cảnh Ninh rót đầy rượu, đem một ly đến trước mặt nàng:
“Nghĩ cái gì đấy?”
“Ngươi…ta….”
Vân Nùng lắp bắp không biết nên nói như thế nào, yên lặng cúi đầu uống rượu.
Cảnh Ninh vừa thấy bộ dáng này của nàng liền cảm thấy buồn cười, nói:
“Sống ở trong cung sớm như vậy, ngươi cũng đã nhìn lén những người như vậy trong sách, sao hôm nay lại thẹn thùng như vậy?”
“Sao có thể giống nhau được?”
Vân Nùng nhỏ giọng nói:
“Xem qua sách là một chuyện, bản thân chính mắt thấy thì lại là chuyện khác.”
Cảnh Ninh vừa thoát khỏi chuyện hôn nhân, như chim sổ lồng, ý tứ có chút tự do tự tại. Nàng nhìn Vân Nùng chân thành cởi mở nói:
“Chờ ngươi lớn lên một chút sẽ hiểu, cái gì mà nắm tay nhau đến đầu bạc răng long đều là giả, chỉ có nhất thời vui sướng là thật.”
Vân Nùng mới từ trong cung ra, còn có chút thói quen ngày xưa, ngồi nghiêm chỉnh nói:
“Được.”
Khi đang nói chuyện, có mấy vị công tử đi vào.
Vân Nùng tò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-sau-khi-trong-sinh-cua-bach-nguyet/1424366/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.