*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tống Phi Lan dậy sớm, vừa đổ hạt mèo vào máy cho ăn tự động (1),vừa gọi Đào Nguyên đang dọn dẹp tàn tích sau khi nấu bữa sáng dưới bếp: “Hay mình đổi lên cho tụi nó ăn buổi sáng đi anh, ăn khuya dễ mập lắm, anh coi Đại Tráng sắp thành quả bóng rồi kìa.”
“Sáng không có ai ở nhà, có khi nó còn cướp đồ ăn của hai đứa kia ấy chứ, đến lúc đó chắc lăn được luôn, hơn nữa chỉ có mình nó mập.” Đào Nguyên buộc chặt túi rác đem ra huyền quan, anh giục cậu: “Nhanh lên, hôm qua em đòi đi mở hàng còn gì? ”
“Em có đi hay không cũng thế à, có Tiểu Lương rồi, cổ rành chuyện quản lý hơn em.” Tống Phi Lan vuốt ve đám mèo xong liền chạy lạch bạch ra cửa, Đào Nguyên đưa áo khoác cho Tống Phi Lan, lại quàng khăn cho cậu, xách túi rác lên, nói: “Em ra dáng sếp lớn chút đi, nếu không sau này có chuyện gì thì làm sao chấn nhiếp được.”
Tống Phi Lan gật đầu như gà mổ thóc: “Không phải còn có anh đó sao?”
Đào Nguyên xoa mái tóc xoăn của đối phương, xuống lầu lấy xe.
Hôm nay là Đông chí, trời rét căm căm, trong không trung giăng đầy hơi sương, cảm giác vừa ra khỏi cửa đã không thấy người kia đâu.
Tống Phi Lan liếc mắt nhìn sương mù dày đặc phủ quanh khu chung cư mình ở, chợt kéo cánh tay Đào Nguyên nói: “Chồng ơi, anh thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-sau-khi-ket-hon-voi-sep/1306266/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.