Tống Phi Lan nói mười câu thì hết chín câu đã dính đến chuyện cái tờ rym. Đào Nguyên cảm thấy cậu không chừng thật sự là poodle chuyển thế, anh ôm cậu cười một lát, lại hỏi: “Sao em thích wc thế?”
“Thì ở đây làm gì còn chỗ nào khác? Nếu anh không để ý thì mình làm ngay trong văn phòng cũng được.” Tống Phi Lan cọ cọ vào người anh.
“Cục cưng à, hai ngày nay em không chịu đi làm, vừa đi đã đòi văn phòng play, cứ thế thì sớm muộn gì bọn mình cũng cạp đất ăn đấy.” Đào Nguyên lại ôm cậu hôn hôn, anh không nhắc đến chuyện Chân Ly nữa: “Đi, bắt đầu làm việc thôi.”
“…” Tống Phi Lan câm nín, rõ ràng là anh ôm em trước, tại sao cuối cùng lại thành em rù quến anh thế? Có còn biết nói lý không?! Có còn biết vương pháp không?!
Cậu không thèm so đo nữa, bĩu môi liếc Đào Nguyên một cái, quay trở về phòng làm việc của mình.
Trên bàn đã có một chồng kịch bản, còn có một ít văn kiện đã được Đào Nguyên xem qua đang chờ cậu ký tên. Tống Phi Lan lật lật, xử lý giấy tờ xong thì ngồi dựa vào lưng ghế, hai chân gác lên bàn, tiện tay rút một cuốn kịch bản bắt đầu xem.
Mãi đến khi Đào Nguyên mang bữa xế vào cậu mới ngẩng đầu lên, có vẻ rất đắm chìm trong câu chuyện.
“Hôm nay siêng vậy?” Đào Nguyên cười nói.
“Bộ này được đấy.” Tống Phi Lan bỏ chân xuống, cầm cà phê uống một ngụm.
Đào Nguyên ngồi xuống ghế đối diện cậu, vừa đặt bánh matcha ngàn lớp trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-sau-khi-ket-hon-voi-sep/1306252/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.