*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tống Phi Lan nhìn gương mặt của Đào Nguyên, cậu nghĩ thầm, em vừa nhìn thấy anh đã có thể quên hết mọi chuyện trong dĩ vãng, một lòng một dạ chỉ có anh, nhưng anh nhìn em lại nhớ đến những việc lúc trước.
Trong lòng nghĩ vậy, ngoài miệng lại không nói, Tống Phi Lan khẽ mỉm cười, nhón chân hôn lên cằm Đào Nguyên, nói: “Ừ, ai quên phải cho người còn lại chịch nhé.”
Đào Nguyên nắm cằm cậu lắc lắc: “Thèm muốn anh đến vậy cơ à?”
“Dạ.” Tống Phi Lan quàng tay qua lưng anh đỡ Đào Nguyên đi tiếp, vừa đi vừa dâm dê hát: “Thỏ con ngoan, mau mở cửa ra, mau mở cửa ra, để ta vào nào…” (1)
Giọng hát của cậu uốn éo y hệt Cửu Khúc Thập Bát Loan (2),Đào Nguyên nhìn cậu phì cười, nhịn không được hôn lên khóe miệng cậu dưới màn sương buổi sớm.
Lúc hai người đến công ty thì mới 8 giờ rưỡi, Tống Phi Lan ngồi trong phòng làm việc một lát, sau đó thay một bộ quần áo nhẹ nhàng đi lên phòng tập. Một thực tập sinh từng được cậu chỉ đạo đang luyện nhảy bên trong, ngoại hình tuy không quá đẹp nhưng khá ưa nhìn, trang điểm xong chắc cũng đủ để thu hút khán giả, Tống Phi Lan đứng ngoài cửa nhìn cậu ta nhảy một lúc rồi mới lên tiếng chào hỏi: “Tới sớm thế.”
Cậu trai kia khoảng 17, 18 tuổi, trông vẫn trẻ con, cười cười nói: “Chào buổi sáng Tống tổng, tôi cũng vừa đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-sau-khi-ket-hon-voi-sep/1306247/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.