Đào Nguyên không khỏi cong khóe miệng, anh cầm chặt lấy tay Tống Phi Lan đang ôm eo mình, chậm rãi kéo cậu đi về phía trước. Tống Phi Lan nhắm mắt lại rúc vào lưng anh, vô cùng tin tưởng bước theo.
Lúc hai người ngồi vào ghế trang điểm thì Tống Phi Lan đã tỉnh ngủ. Qua tấm gương, cậu cẩn thận liếc nhìn Đào Nguyên, người nọ đang nhắm mắt để chuyên viên đánh phấn. Tống Phi Lan không chớp mắt nhìn chằm chằm mặt anh, chuyên viên đang tỉa lông mày cho Tống Phi Lan suýt chút nữa chọc vào mắt cậu, phải mở miệng nhắc: “Tống tổng nhắm mắt lại đi, mai mốt hai người còn nhìn nhau cả đời mà, lo gì.”
Tống Phi Lan nhất thời đỏ bừng mặt, Đào Nguyên nghe vậy, anh mở mắt ra, nhìn sang chỗ cậu nở nụ cười. Tống Phi Lan nhanh chóng nhắm tịt mắt lại, mím chặt môi, vừa hồi hộp lại vừa thẹn thùng. Hai người ngồi rất gần nhau trên băng ghế, ngón tay của Đào Nguyên đan vào ngón tay cậu, nhiệt độ ấm áp truyền tới làm Tống Phi Lan run rẩy, trong lòng bắt đầu nhộn nhạo.
Lúc hai người trang điểm và thay lễ phục xong đã là 8 giờ sáng, bọn họ lên xe, đến chỗ Nguyễn Ái Nùng trước. Chuyện này là do Tống Đông Lai dặn, lễ cưới có mặt chính phu nhân Trình Mạn Phương thì tiểu thiếp Nguyễn Ái Nùng sao mà đến được, nhưng dù gì bà cũng là mẹ ruột của Tống Phi Lan, hôm nay là ngày vui của cậu, không thể không báo cho bà một tiếng được.
Tống Phi Lan ngây thơ trong sáng không hiểu cái gì gọi là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-sau-khi-ket-hon-voi-sep/1306232/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.