Lưu Vân suy tính gì Lâm Y quá rõ, chuẩn là muốn được một mình mộtphòng ở nhà mới đây, nàng cũng không muốn cho một nha hoàn đãi ngộ nhưvậy, bằng không tất cả đều theo tiêu chuẩn đó, phòng đâu ra đủ để phân?Nhưng nói thẳng ra nhất định sẽ bị Lưu Vân đeo bám năn nỉ, nàng khôngmuốn mang bầu mệt mỏi còn phí sức vì những thứ này. Nàng đỡ lấy đầu, rên một tiếng “Ôi”, đồng thời nhìn qua phía thím Dương.
Thím Dương thấy bọn họ tới phiền Lâm Y, đã sớm không kiềm chế được, vừa nhận ánh mắt ám chỉ của Lâm Y, liền sấn tới mỗi tay nắm cổ một người, toànném ra ngoài.
Lưu Hà và Lưu Vân còn chưa hoàn hồn, cửa phòng liền rầm đóng lại, thím Dương ở trong mắng vọng ra, giáo huấn cả hai. “Nhị thiếu phu nhân đang có thai, các ngươi tới tranh cãi ầm ĩ là rắp tâmgì? Nếu chọc tức Nhị thiếu phu nhân, các ngươi chịu nổi hậu quả không?Các ngươi là người trong phòng Đại lão gia, có gì oan khuất tự tới mànói cho Đại phu nhân đi”.
Lưu Vân mếu máo nói. “Đúng tôilà người trong phòng Đại lão gia, nhưng ở Đông Kinh là Nhị thiếu phunhân đương gia, không tìm thiếu phu nhân thì tìm ai?”.
Đángtiếc cách một lớp cửa, cũng không biết thím Dương có nghe hay không, chờ một hồi vẫn không thấy động tĩnh gì. Lưu Hà nhìn quỷ kế của Lưu Vânthất bại, vô cùng cao hứng, đắc ý dào dạt phe phẩy khăn tay, nói. “Chờ chuyển sang nhà mới, nhất định sẽ cho tôi một phòng riêng, tôi phải đi qua dọn dẹp trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-o-bac-tong/3077037/chuong-223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.