Gia đình Triệu hàn lâm còn đang ăn cơm, một ông lão ăn mặc rách nátđi ra, dẫn Trương Trọng Vi đi vào. Chàng nhìn trong phòng thì thấy, trên bàn ăn là Triệu hàn lâm và phu nhân, năm đứa trẻ, bên cạnh có ba thiếpthất đứng hầu hạ, một đại gia đình đông đúc, lại nhìn chén bát cũ kĩtrên bàn, chỉ có rau và rau, một dĩa dưa muối đen sì, mấy đứa trẻ vâyquanh một tô nước lã, vừa ăn vừa nhìn trộm chàng. 
Trương Trọng Vinhịn không được cảm thán, vẫn là nương tử anh minh, không nạp thiếp,bằng không trong nhà nhiều miệng ăn, nuôi sao sống nổi, nhìn nhà Triệuhàn lâm xem, đúng là quá sức nghèo khổ. 
Triệu hàn lâm tuy rằng ởphía sau tửu lâu nhà họ Trương, nhưng cực hiếm xã giao với nhà họTrương, tối nay gặp Trương Trọng Vi tới, không khỏi ngạc nhiên, đứng dậy nghênh đón, mời chàng ngồi ghế dùng cơm. 
Trương Trọng Vi chắp tay có lễ, chỉ ngồi xuống ghế, cũng không dùng trà, nóithẳng ý đồ mình đến. Bọn họ muốn nhà họ Triệu cho cầm cố căn nhà để ở,tin tức này đối với vợ chồng Triệu hàn lâm mà nói quả thật là vui nhưlên trời, ngay cả mấy người thiếp thất cũng vui vẻ ra mặt. 
Triệu hàn lâm hỏi. “Không biết Trương biên tu đồng ý cầm cố trong bao lâu? Trả bao nhiêu tiền?”. 
Thuê nhà để ở chẳng qua là kế thích ứng tạm thời, Trương Trọng Vi không muốn ở nhà người khác lâu dài, liền ra giá thấp nhất là một trăm quan, nói. “Tôi có một trăm quan ở đây, mỗi quan là một ngàn văn túc mạch, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-o-bac-tong/3077035/chuong-222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.