Trương Trọng Vi nghe nói việc dọn dẹp trái cây trên mảnh đất có thể hoàn công sớm, vô cùng cao hứng, nói. “Như vậy ngày mai ta xin nghỉ một ngày, ở nhà nghiệm thu”.
Tiếu Đại và Tiếu tẩu tử cáo từ rời đi, Lâm Y hỏi, Trương Trọng Vi trả lời. “Không việc gì, Hàn Lâm viện nhàn lắm, chỉ lúc các học sĩ nghị sự ta mới có việc để làm, những thời điểm khác đều uống trà”.
Lâm Y nhớ tới quan chức thời hiện đại cũng một li trà một tờ báo ngồi cả ngày, nhịn không được phì cười.
Ngày tiếp theo, Trương Trọng Vi rời giường từ sớm, đến Hàn Lâm việnxin nghỉ, trên đường về nhà, thấy bánh bao hấp mới ra lung nhìn thậtngon mắt, liền mua hai cái mang về cho Lâm Y.
Lâm Y lâu lắm chưa ăn quà vặt bên ngoài, thấy bánh bao nóng hầm hập, mừng rỡ, nhưng chỉ có hai cái, nàng hỏi Trương Trọng Vi. “Chàng ăn rồi hả?”.
Trương Trọng Vi nói. “Tối qua còn dư cơm, gọi thím Dương xào cho nóng lại là được”.
Lâm Y cảm động, rồi lại chua xót trong lòng, phân bánh bao cho chàng, nói. “Mua đất, xây tửu lâu, đương nhiên tốn tiền, nhưng không cần ki cóp cả chút tiền mua bánh bao”. Nói xong kéo Trương Trọng Vi ra đường, mua cho chàng thêm mấy cái bánh bao mới ngừng.
Hai người mua bánh bao quay về, trong điếm đã có người, thím Dươngđứng canh, Lâm Y dắt tay Trương Trọng Vi, chưa vội đi vào, đứng ngoàicửa nhìn thoáng vào nhà, nhỏ giọng nói. “Là Chúc bà bà”.
Đang nói, thím Dương đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-o-bac-tong/3076965/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.