Lâm Y lại lắc đầu, nói. “Một khi chưa chắc chắn, tạm đừng kinh động đến quan viên, vẫn là tìm đến người môi giới hỏi xem”. 
Trương Trọng Vi cảm thấy có lý, liền không đi “Sở tu hoàn kinh thành” nữa, đợi ngày hôm sau tìm một người môi giới tới nhà. 
Lâm Y bận tâm thân phận hiện tại là phu nhân quan lại, không dễ đểngười ta trông thấy dung mạo, nhưng đội mũ trùm ở nhà cảm thấy mất tựnhiên, liền mang một tấm bình phong ngoài điếm vào đặt trong phòng, bảnthân ngồi đằng sau nó. 
Trương Trọng Vi an vị trên ghế dựa ngaytrước bình phong, gọi thím Dương dời chiếc ghế đẩu đến, mời người môigiới ngồi, người môi giới biết chàng làm quan, không dám ngồi, xin đứngđáp lời. 
Trương Trọng Vi miêu tả lại mảnh đất hôm qua nhìn thấy cho người môigiới nghe, chàng chiếu theo lời Lâm Y dặn dò lúc trước, chỉ nói mảnh đất đó hình dạng lớn nhỏ bao nhiêu, không nói nó ở đâu. Cả hai đã nhất trí, nếu người môi giới này ngay cả vị trí mảnh đất cũng không biết thì hẳnchẳng quen thuộc gì kinh thành, bọn họ phải đổi người khác hỏi lại. 
Vận khí hai vợ chồng không tệ, người môi giới nắm rõ đất đai ở Đông Kinh như lòng bàn tay, lúc này đi đến, nói. “Trương quan nhân, mảnh đất lộn xộn đất đá mà ngài kể, có phải là mảnh nằm phía đông khu chợ chính không?”. 
Đúng y chóc, Trương Trọng Vi mỉm cười, gật đầu, hỏi. “Anh đã biết, vậy mảnh đất đó có thuộc sở hữu của Sở tu hoàn không?”. 
Người môi giới 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-o-bac-tong/3076959/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.