Ngưu phu nhân rốt cuộc là trưởng bối, Lâm Y có phản cảm bà này gâykhó dễ cỡ nào cũng không thể vì một chút việc nhỏ liền trở mặt, vì thếcố ý không quan tâm câu nói trước đó. “Cháu thật sự là nhát gan, nhưng chuyện này không liên quan đến việc mở cước điếm hay không”. 
Ngưu phu nhân liếc nàng từ trên xuống dưới, nói. “Cháu là thật không biết hay giả không biết, triều đình đã sớm ban lệnh rõràng rằng quan lại trong kinh thành, trong triều lẫn ngoài các châu đềucấm không được phép bán buôn, ở kinh thành ngoại trừ phòng ốc do chínhnhà mình ở cũng không được đặt mua sản nghiệp”. 
Chẳng lẽ quan lại người ta chấp nhận sống cảnh khốn cùng mà cũng nhất quyếtkhông buôn bán, không chỉ vì quan niệm khác biệt mà còn có nguyên nhânnhư thế sao? Nếu thật sự là vậy, từ lúc khai trương đến giờ, có rấtnhiều phu nhân nhà quan lại ghé đến, sao không ai nhắc nhở Lâm Y? Hay là bọn họ đều biết rõ trong lòng, nhưng cố ý muốn nhìn Lâm Y xui xẻo? Cólẽ giờ đây đã có người đệ tấu chương tố Trương Trọng Vi? Lâm Y biết rõNgưu phu nhân đến tình cảnh này mới nói chính là ôm mục đích riêng,nhưng vẫn nhịn không được suy nghĩ miên man. 
Ngưu phu nhân nhìn ra Lâm Y vẫn để bụng, thêm mắm thêm muối vào nói. “Trước có viên quan Thái tử Tẩy mã* thôi, vì ‘ngồi chức tri châu Quỳnh Châu, ngày ngày kiếm lời’ mà bị biếm chức quan, pháp lệnh cũng quy định, đừng nói quan viên không thể buônbán, ngay cả lúc đi nhậm chức mà 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-o-bac-tong/3076897/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.