Lâm Y đánh nhẹ Trương Trọng Vi một cái, nói. “Yên tâm, tiền thuê nhà vẫn phải có”. Lại hỏi. “Vụ cháy lần này đúng là Cổ lão gia và gian phu vô tình gây ra, nghe nói cả hai đã bị gô lại rồi, chàng có biết không?”. 
Trương Trọng Vi gật đầu. “Trên đường về nhà đã nghe nói, đều do Cổ lão gia tham tiền, muốn đánh cho ra một món hời từ gian phu, mới dẫn đến vụ cháy này”. 
Lâm Y thở dài. “Chúng ta coi như tốt, có thân thích chịu cho ở nhờ, trong tay lại có tiền,những người ăn bữa nay lo bữa mai thì sống sao nổi đây?”. 
Trương Trọng Vi nói. “Triều đình đã an bài rất nhiều người vào ở trong miếu, nghe nói bìnhthường nếu phát sinh cháy, triều đình đều phải miễn giảm tiền thuê nhà,lúc này hẳn là cũng không ngoại lệ”. 
Lâm Y nghe vậy vui mừng. “Thật sự? Vậy chúng ta chờ thêm mấy ngày, chưa cần gấp gáp tìm nhà, chờ triều đình ban chiếu lệnh rồi quyết định”. 
Đây là cách có lợi nhất, bởi vậy mặc dù Trương Trọng Vi không muốn ở lạiđây, vẫn đồng ý. Chàng uống say bị mệt, lên giường nằm một lát, lúc tỉnh lại đã là giờ cơm chiều, Lâm Y chê cười chàng. “Chàng thế nhưng nhàn nhã, em đến ngồi trò chuyện với bà ngoại suốt buổi chiều, nghe bà than thở về cậu”. 
Trương Trọng Vi vội hỏi. “Bây giờ bà ngoại đang làm gì?”. 
Lâm Y biết chàng muốn đi trả lại bạc, liền giúp chàng nhìn ngó chung quanh, quay về trả lời. “Bà ngoại đang xem chúng nha hoàn bày cơm, đúng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-o-bac-tong/3076870/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.