Lí Thư có bầu, Trương Bá Lâm không muốn vợ mình hao tổn tinh thần, an ủi nói. “Nàng vừa hiếu thuận, lại hiền lành, còn nối dõi tông đường cho nhà họ Trương chúng ta, ta làm sao nỡ ruồng bỏ nàng, thật sự là lo lắng cho huynh đệmới nghĩ hạ sách này”.
Lời ấm lòng người, Lí Thư ngừng khóc, khóe miệng nhoẻn lên, nói. “Hai người thật là huynh đệ tình thâm”.
Trương Bá Lâm kéo cô đi, nói. “Trọng Vi nếu sống không tốt, ta làm Đại ca, làm sao có thể an tâm đi nhậmchức. Nàng là Đại tẩu, cũng nên nghĩ cho nó một chút”.
Nếu Trương Bá Lâm buộc Lí Thư, có lẽ cô sẽ dỗi, không thèm để ý tới, nhưngđả động chân tình như thế này, cô không thể cự tuyệt, lúc này trải giấyđặt bút, viết thư cho Lí phu nhân, nói bà khuyên Lí Giản Phu buông thacho Trương Trọng Vi. Lí Thư oán trách, Trương Bá Lâm chắp tay nói. “Đợi sự thành rồi, ta lại nhận lỗi với nhạc mẫu”.
Lí Thư không lay chuyển được quan nhân, đành phải viết dối một phen, rỏ lên giấy mấy giọt nước trà, mới sai gia đinh đi đưa.
Lí phu nhân nhận được thư, đầu tiên là lưu ý trên giấy nhiều chấm loanglổ, nghĩ rằng Lí Thư vừa rơi lệ vừa viết, bà hoảng lên, bức bách Lí Giản Phu nhanh viết hồi âm, nói. “Thư nhi có bầu, làm sao chịu nổi tra tấn như thế, lão gia nhanh rút đơn kiện đi”.
Lí Giản Phu sớm nhận được thư Trương Bá Lâm gửi, nghĩ chàng rể chỉ hù mình mà thôi, căn bản không thèm để ý tới,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-o-bac-tong/3076854/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.