Lưu Hà đã sớm đói bụng lắm, liên tục lắc đầu, cũng không khách sáochút nào, tiếp nhận liền ăn. Cắn hai ba miếng, mới tạ ơn Lâm Y. “Nếu không có bánh thịt của Nhị thiếu phu nhân, nô tỳ sợ là sẽ đói nguyên buổi trưa”. 
Đây không phải câu trả lời mà Lâm Y muốn, nàng lẳng lặng nhìn mặt đường,không lên tiếng. Chờ đợi thật lâu, phía sau vẫn không có động tĩnh, quamột lúc, Lưu Hà kêu lên. “Nhị thiếu phu nhân, bên kia có mấy cỗ kiệu đang đợi, nô tỳ đi hỏi giá một chút”. 
Lâm Y rốt cuộc không đợi được một câu giải thích, thậm chí một tiếng xinlỗi cũng không, nhìn bóng dáng Lưu Hà, gió kinh bắc thổi từng trận ràorạt, trái tim nàng hoàn toàn nguội lạnh. 
Lưu Hà hồn nhiên không hề cảm giác thấy có gì không đúng, gọi ba cỗ kiệu,mời Lâm Y lên kiệu, lại đến tiếp Dương thị và Trương Trọng Vi, lênđường. Chiếu theo ý Dương thị, ba người đến phố cổng đông chùa TươngQuốc trước, các cửa hàng ở nơi này bán đều là khăn vấn đầu, đai lưng,cặp sách, mũ mão. 
Xuống kiệu, Lâm Y trả tiền, đến đỡ Dương thị, Dương thị cũng không vội tiến vào cửa hàng, mà chỉ sang phía nam. “Phía nam có sáu kĩ quán; phía bắc nhiều cửa hàng nước, quán ăn, nhưng kĩquán cũng nhiều, bởi vậy chúng ta chỉ dạo phía nam thôi, chớ đi xa”. 
Dương thị cũng đề phòng cả cái này, Lâm Y kinh ngạc nhìn bà. Dương thị thấyvẻ mặt nàng, giải thích một phen, Lâm Y mới hiểu được, thì ra Bắc Tốngnghiêm cấm quan viên cặp kè kĩ nữ, một 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-o-bac-tong/3076843/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.