Cuối tháng chín, một mẫu cải trắng gieo trước tiên đã đến lúc thuhoạch, Lâm Y nghe tá điền báo lại, lập tức vào thành tìm Đinh môi giới,cười nói. “Nhờ phúc của Đinh môi giới, cải trắng thu hoạch rồi, tôikhông có thời gian vào thành mỗi ngày, làm phiền Đinh môi giới giúp đỡtìm người mua hoa màu”.
Đinh môi giới trước cám ơn nàng lại chiếu cố việc làm ăn, chỉ lấymột nửa phí trung gian, giúp nàng tìm chủ thu, đàm xong giá chịu trả năm văn tiền mỗi hai cân cải trắng. Giá tiền này còn cao hơn so với dự định của Lâm Y, nàng mừng rỡ cảm tạ Đinh môi giới rối rít. Đinh môi giới lại nói. “Cô đừng mừng vội, bây giờ đang lúc đầu mùa, giá có cao hơnmột chút, chờ cô chở chúng vào thành, cải trắng nhiều, giá sẽ không caonhư vậy nữa”.
Mấy ngày nữa còn phải phiền ông ta, Lâm Y không giấu giếm, cười nói. “Hai trăm mẫu ruộng, nhiều lắm chỉ có ba mẫu là gieo chung một loại hoa màu, tôi đã gieo hết toàn bộ những giống có thể gieo được, chắc sẽ không hạgiá quá thấp”.
Đinh môi giới lộ vẻ kinh ngạc, lại thêmbội phục, Lâm Y và ông ta đã hợp tác nhiều lần, hiểu được ông ta sắp nói gì, vội lên tiếng trước. “Tôi sinh ra ở nông thôn, lớn lên ở nôngthôn, trồng hoa màu phải trồng nhiều loại, đạo lý đơn giản như vậy đương nhiên là biết”.
Nàng mặc dù nói như thế, Đinh môi giới vẫn khen ngợi từ đáy lòng. “Làm khó cô nghĩ ra được điều đó”.
Lâm Y khiêm tốn vài câu, hỏi qua địa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-o-bac-tong/3076690/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.