Phương thị bị Trương Lương ép, chậm chạp đến dưới mái hiên, rút khăntay che cục u sưng to trên trán, mới đến trước phòng Dương thị gõ cửa.Tiểu nha đầu Lưu Hà đi ra, tiếp bà ta vào trong, báo cho Dương thị biết. Dương thị đang nằm trên trường kỷ, từ Điền thị đấm bóp bả vai, nghe bẩm liền kêu Điền thị dừng tay, ngồi thẳng dậy mời Phương thị ngồi xuống.
Phương thị chưa từng phải chịu lỗi với ai, không biết mở miệng thế nào, nhăn nhó một lúc lâu sau, tìm câu chuyện để tán gẫu. “Đại tẩu kiếm được con dâu ngoan quá, thật là hiếu thảo”.
Dương thị thấy bà ta nói vậy, nghĩ rằng bà ta có chuyện không tiện để người ngoài nghe, liền cho Điền thị và Lưu Hà lui xuống, mới hỏi. “Thím muộn như vậy còn đến phòng tôi, có chuyện gì không?”.
Trong phòng không có người ngoài, Phương thị lớn gan chút, nói lại lời Trương Lương đã dặn bà ta, lại thêm. “Đều theo ý đại tẩu phân phó, mong rằng đại tẩu đại nhân không so đo với tiểu nhân, đừng chấp nhặt em làm gì”.
Dương thị không biết Trương Lương vừa dùng ghế đập bà ta, còn tưởngbà ta thật tâm hiểu ra, có vài phần xúc động, lập tức diễn trách bảnthân vài câu, lại khen tặng vài câu, thẳng đến khi trên mặt bà ta miễncưỡng lộ ý cười mới gọi Điền thị tiễn bà ta về.
Lưu Hà tiến vào, tiếp nhận vị trí của Điền thị ban nãy, tiếp tục đấmvai cho Dương thị. Dương thị nhắm mắt dưỡng thần một chút, mới sai. “Ngươi đi nói cho Lâm Tam nương, kêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-o-bac-tong/3076671/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.