Edit: Thiên Âm
Máu đỏ tươi dính trên mặt Tề Uyển Dao, sềnh sệch mà ấm áp làm cho dạ dày Tề Uyển Dao co thắt kịch liệt, nàng cũng không biết mình lấy đâu ra khí lực, đẩy nam nhân trung niên đó ra, được tự do nàng lập tức nhảy từ trên giường xuống, hoảng sợ ném cây trâm trong tay, chạy ra ngoài.
“Tỷ đã giết chết ông ta?” Triệu Tương Nghi nghe Tề Uyển Dao kể xong, giật mình, không tự chủ hỏi một câu.
“Tỷ cũng không biết…” Tề Uyển Dao nhíu chặt mày, hai tay run run níu chặt chăn đệm, chắn chặt môi dưới, “Lúc đó tỷ rất sợ, trong đầu chỉ nghĩ đến chạy trốn, căn bản không có nghĩ gì khác.”
“Theo lời tỷ nói, vị kia có tiền như vậy, phủ đệ hẳn là rất lớn, tỷ sao chạy trốn ra được?” Triệu Tương Nghi lại hỏi.
Tề Uyển Dao vẫn lắc đầu, cũng rất là nghi ngờ nói: “Tỷ không biết…Lúc tỷ đâm ông ta bị thương, tỷ sợ hãi chạy ra ngoài, tỷ không biết đường, cứ như con ruồi không đầu bay lung tung, nhưng rất kỳ quái, dọc trên đường chạy đi tỷ không có thấy những người khác, cuối cùng tỷ tìm được một cửa hông, cửa không có khóa, tỷ mở cửa đó chạy ra ngoài, cứ chạy không dừng vì tỷ chỉ nghĩ nếu dừng lại sẽ bị bọn họ phát hiện mà đuổi theo, cho nên tỷ chạy suốt đêm về trấn…”
“Đúng là kỳ quái thật.” Nhâm thị cũng cảm thấy lạ, “Chờ một chút, lúc nãy cô nương nói trước đó có người cởi trói cho, cô có biết người đó không?”
“Ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-nong-thon-nhan-roi/2185729/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.