Ngô thị che miệng mà cười "Cha mẹ, không phải bởi vì đứa nhỏ Tiểu Đường quá nhớ hai người, càng thêm nhớ nhà sao? Nhà ngoại cho dù tốt như thế nào cũng sao so với nhà mình được. Con bé một mực thúc giục con khởi hành sớm một chút , nhanh chóng trở về để được gặp hai người đó."
Ông Hàn cùng Trần thị nghe xong đều vui vẻ, Quang Quang bĩu môi, Ngô thị hiển nhiên là nói nói dối, nếu là Hàn Tiểu Đường thật sự nhớ nhà, tuyệt đối sẽ không ở trên trấn cho tới hôm nay mới trở về.
Cổ nhân đều chú trọng gia đình đoàn viên, không có lí do gì lại tổ chức sum họp ở gia đình nhà người khác, ngày mai là Đoan Dương tiết, Hàn Tiểu Đường nghĩ không trở lại cũng không được, không chừng bị người khác nói ra nói vào!
Hết lần này tới lần khác Ông Hàn với Trần thị đều thích nghe Ngô thị hoa ngôn xảo ngữ, hai ba câu nói dỗ dành liền khiến hai người họ cười không ngậm được miệng .
Có lẽ Hàn Đức Bình và Lâm thị thiệt thòi là do tính tình quá thành thật, không biết xu nịnh càng hông biết nói những lời dễ nghe, cũng không học được mấy cái lươn lẹo của nhà Đại bá.
Nói chuyện chưa đầy một lúc thì Hàn Đức Quý cùng Giang thị mang theo nhi tử Hàn Hiếu Vũ trở lại, còn cầm không ít điểm tâm bọc giấy, Hàn Đức Quý còn cầm một dải thịt heo trong tay, xem ra phải nặng ba bốn cân.
Khó trách Hàn Tiểu Liên hôm nay đặc biệt không vui, hóa ra là cha mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-nong-thon-ga-bay-cho-chay/4521151/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.