Cất kỹ tiền xong Quang Quang cùng Hiếu Chính mới đi đến trong sân, tiểu Liên đang giặt y phục cho nhà nàng ấy, mà tiểu Cúc thì ở bên cạnh cùng nàng ấy nói chuyện.
Nhìn thấy huynh muội bước ra tiểu Liên trợn tròn mắt và phớt lờ họ .
Tiểu Cúc là tiểu cô nương có khuôn mặt tròn, hai mắt thật to giống như mẹ nàng Chu thị, cười một tiếng lên còn có hai cái lúm đồng tiền, nàng mặc một áo choàng ngắn màu hồng đào hơi cũ, phía dưới mặc một chiếc váy ngắn màu xanh lá cây, dáng người thon thả mảnh khảnh, ai nhìn vào cũng cảm thấy dễ chịu.
Nàng so với Tiểu Miên nhỏ hơn một tuổi, nhưng là Tiểu Miên lao động làm việc lâu dài nên vóc người không có cao, da dẻ cũng không còn trắng, luôn luôn mặc quần áo cũ xám xịt của Lâm thị, hai người quả thực có sự chênh lệch rõ ràng.
"Quang nhi, Hiếu Chính, các ngươi đã về rồi?" Tiểu Cúc có khuôn mặt trẻ con, vừa nói còn luôn luôn mang nụ cười, tạo cho người khác cảm giác khó mà chán ghét nàng được.
Quang Quang cũng không còn ý đắc tội nàng liền cười đáp lại : "Tiểu Cúc tỷ, các người đều trở về rồi?"
Tiểu Cúc làm giống như một dạng ảo thuật không biết từ nơi nào móc ra hai khối đường đưa đến "Nào, Hiếu Chính, Quang nhi, đây là bà ngoại ta mua kẹo đường cho ta, ăn rất ngon, hai người mau nếm thử."
Hiếu Chính có chút kháng cự nên không trả lời, mặt tiểu Cúc liền có chút cứng đờ "Thế nào à nha? Hiếu Chính, ngươi không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-nong-thon-ga-bay-cho-chay/4521150/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.