Ăn xong bữa trưa không mấy vui vẻ, buổi chiều mọi chuyện đều lắng xuống, Hàn Đức Bình, Lâm Thị và Hàn Tiểu Miên cùng đi bắt côn trùng và nhổ cỏ lạc, vào thời tiết tháng 5 và tháng 6, đậu phộng ra cao cả tấc. . 
  Nhà họ Hàn có hơn 20 mẫu đất, chủ yếu trồng các loại cây thông thường như đậu phộng, đậu tương và lúa mì, họ muốn thu dọn mảnh đất khác trước khi thu hoạch lúa mì, tất nhiên thường chỉ có ông Hàn và Hàn Đức Bình bận bịu, Hàn Đức Quý thỉnh thoảng mới bị gọi ra đồng. 
  Bởi vì hôm nay cha con Đại phòng trở về nhà, thêm việc Trần Thị làm ầm ĩ vào buổi trưa nên ông Hàn cũng không ra đồng. 
  Quang Quang không muốn ở nhà, vì thế nàng ấy đã kéo Hàn Hiếu Chính đi tìm một cái gùi rồi rủ hắn đi đào rau dại ở phía sau núi. 
  Trong viện yên tĩnh, chỉ có tiểu Sùng Nghĩa ba tuổi đang chơi đùa bên chậu nước, Quang Quang cảm thấy rất kỳ lạ, rốt cuộc mọi người đi đâu hết rồi?   Hàn Hiếu Chính kéo bím tóc của tiểu muội, bĩu môi đi về phía phòng trên, nhếch miệng nói: "Bọn họ đều ở trong phòng Tổ mẫu hết rồi." 
  Sau đó, tặc lưỡi mỉm cười kéo Quang Quang đến chân tường ở sân sau, hai người ngồi xổm xuống dưới cửa sổ sau của căn phòng chính. 
  Cửa sổ không đóng, qua khe hở có thể nhìn rõ tình hình chung của căn phòng, bà Trần và ông Hàn ngồi cạnh nhau trên giường, Hàn Hỉ Nhi Hàn Nhạc Nhi cùng Giang thị ngồi ở cuối giường, trên tay bưng các 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-nong-thon-ga-bay-cho-chay/4521139/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.