Mãi cho đến khi không nghe thấy tiếng bước chân của lão bản nữa, Chung Ly Dạ nhíu mày nói:“Thì hộ vệ, Tình Nhi, trên người cả hai có tiền sao? Tất cả ngân lượngtrên người ta đều không thấy, có thể là rơi trên núi.”
Thì VănChi sờ trên người mình, sắc mặt cũng đổi, nếu ở bên ngoài mà không cótiền chính là rất khó khăn, các loại ăn mặc, đi lại đều cần tiền, huốngchi, muốn xây nhà cũng phải có tiền. “Là sơ sót của thuộc hạ, thuộc hạđáng chết.”
Thì Văn Chi lập tức quỳ xuống thỉnh tội, Tịch TìnhNhi hơi dời tầm mắt đi,, nàng tuổi còn nhỏ, không chịu nổi khi thấyngười khác quỳ trước mình, cái thời không này là thế luôn ưu tiên tôn ti trật tự, nàng không thể cải tiến được thì phải thích ứng với nó, muốncải biến để cho mình không quá khó để tiếp nhận thì cần phải có một lựclượng khổng lồ, nàng cũng không muốn bị người ta căm thù, việc cải biếncũng không nhất thiết sẽ theo hướng tốt.
“Đứng lên đi, chuyện này cũng không thể trách ngươi được, tình huống lúc đó đương nhiên phảichạy thoát thân mới quan trọng nhất.” Chung Ly Dạ đứng dậy đỡ Thì VănChi đứng lên, thiếu niên thấp hơn Thì Văn Chi một cái đầu thoạt nhìn toả ra khí chất vương giả.
Đây là người làm đại sự, Tịch Tình Nhicảm thán, quả nhiên sinh ra trong nhà đế vương, tuổi nhỏ như vậy đã biết thu phục lòng người, không thể không thán phục, Thì Văn Chi sợ rằng sau này chỉ có thể tử trung [thể chết trung thành] với hắn.
“Hoàng huynh, xưng hô giữa chúng ta phải đổi một chút,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-nhan-roi-cua-duoc-y/35476/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.