Oánh Nhiên ngồi xuống, ôm đầu gối, bất lực kể lại,” Ngày đó, không biết tạisao tướng công lại nói đến cái chết, còn nói ‘ không sinh cùng năm,nhưng chết cùng huyệt’, rồi còn,‘ Oánh Nhiên, chúng ta cùng nhau chếtđi, nhìn nàng đau khổ như vây, lòng ta cũng đau’, lúc đó ta đã nghĩ,trên đời này có một người đàn ông nguyện chết cùng mình, hải dũng cảmthế nào? Tình yêu chàng lớn bao nhiêu?
Nhưng nghĩ kĩ lại, ta lắcđầu, chàng là con trai duy nhất của Ngô gia,nếu cùng ta chết vậy Ngôgia sẽ tuyệt hậu, ha lão nhân gia tuy có phần quá đáng nhưng ta hiểu họ, nếu ta có thể sinh con, chuyện sẽ không rắc rối đên vậy.
Cứ nhưvậy qua một khoảng thời gian, bà bà không chịu được nữa, còn có bênngoài đồn bậy ngày càng nhiều, ta chỉ có thể nhẫn nhịn mà khuyên tướngcông nạp thiếp, nhưng tướng công không chịu, ta thử đủ mọi cách khuyênchàng, đó cũng là lần đầu tiên chàng to tiếng với ta, dù thế ta vẫn thấy ngọt ngào trong tim.
Về sau ta lại nghĩ, nếu hai nha hoàn kiahoài thai, vậy Ngô gia sẽ không tuyệt hậu, đoạn tình này sẽ không gặpngăn trở, ta nói hết lời, tướng công mới miễn cưỡng đồng ý, đến cùng hai nha hoàn kia viên phòng, mà ta… Khóc cả đêm, nhưng chỉ có thể chịuđựng.
Sau đó, tướng công bắt đầu bí mật tìm nơi có phong thủy tốt dùng để chôn cất những thứ trong này đều do chàng đặt mua, kể cả cáiquan tài này, chàng cố ý làm lớn, hẳn là muốn cùng ta chôn cùng mộthuyệt.
Hai tháng sau, một trong hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-nhan-roi-cua-duoc-y/2282311/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.