Rời khỏi mộ huyệt, trước mặt phủ một hàng ngân sắc lấp lánh, ánh sao đêm vừa đẹp vừa huyền bí.
“Tiểu thư, người muốn giúp cô ta thật hả?”
“Tất nhiên, cô nghĩ gì khác sao?” Dứơi ánh trăng Chung Ly Tình Nhi mỉm cười, giống như tinh linh, nụ cười làm lóa mắt người khác
“Thế nhưng tiểu thư, chuyện này đã xảy ra 400 năm rồi, nam nhân đầu thaikhông biết mấy lần rồi, người đi đâu mà tìm hắn?” Vô Diễm thẳng thắngnói ra nỗi lo.
Chung Ly Tình Nhi mỉm cười đáp, “Tuy ta đồng ýgiúp, nhưng không phải bây giờ, đợi tới lúc thì sẽ giải quyết luôn, chủyếu là ta muốn nghe chuyện xưa thôi.”
Mọi người chỉ biết nhìn trời, Oánh Nhiên cô nương, cô nhờ không đúng người rồi.
Xuyên qua màn đêm, đoàn người thong dong trở về khách điếm, làm như khôngphải vừa mới hàn huyên với lệ quỷ, mà chỉ đi nghe chuyện xưa rồi về.
Vài ngày sau, Trình phủ đã xử lí xong tang sự, Trình Thu Hạo và Trình TửPhàm cung đến bái kiến Chung Ly Tình Nhi. Ngoại trừ Vô Diễm, Thanh Liễuvà Hiên Viên ra, những người còn lại đều tránh đi.
Giống nhưtrước, Trình Tử Phàm cung kính hành lễ với Chung Ly Tình Nhi rồi đếnTinh Quang Ẩn, sau đó mới nói:”Tiểu thư, ta và cha đến đây rồi, khôngbiết ngài cần phân phó gì?”
Chung Ly Tình Nhi không nghĩ cũngbiết trong đầu hai cha con này suy nghĩ gì, “Yên tâm, yêu cầu này khôngcó quá đáng với hai người đâu, Trình lão bản, có thể để ta bắt mạch choông không?”
Trình Thu Hạo sững người, rồi nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-nhan-roi-cua-duoc-y/2282308/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.