Thoáng một cái Tử Du đã hai tuổi, thân thể nhỏ bé mang theo hương vị ngọt ngào, da mặt sạch sẽ trắng noãn, hai mắt to cái miệng nho nhỏ rất đáng yêu, mỗi ngày không biết có bao nhiêu lời ngon ngọt dụ dỗ người từ cái miệng nhỏ phát ra.
Đối với đứa nhỏ này Nguyên Thu yêu từ trong tâm khảm, hoài thai hơn mười tháng khổ cực sinh ra, nhìn đứa nhỏ từng chút từng chút lớn lên, học bò, học ngồi, học đi, học nói chuyện . Khi một tiếng “nương” mềm mại phát ra, Nguyên Thu cảm thấy thân thể đều mềm nhũn.
Tiểu Tử Du mỗi ngày trừ chạy tới chạy lui trong sân chính là ở bên cạnh Nguyên Thu chơi, còn non nớt học người lớn đông một câu, tây một câu nói chuyện phiếm. Nói là nói chuyện phiếm chứ thật ra là tiểu Tử Du đều hỏi những câu ngớ ngẩn, sau đó Nguyên Thu nghĩ ra câu đáp án ngớ ngẩn vài ngày, hai mẫu tử hai người ta một câu ngươi một câu vậy mà cũng rất vui vẻ.
Nguyên Thu chơi với nhi tử lâu ngày lại thể hiện ra chút tính trẻ con, nhớ tới tình cảnh lúc nhỏ ngồi trên đất cùng với Tử Yên dỗ Nữu Nữu, Tuyền ca cũng vội sai ngươi tìm thảm dày trải lên, trên tấm thảm kê lên cái bàn nhỏ, hai mẫu tử ngồi đối mặt với nhau chơi xếp gỗ xem ai xếp cao hơn. Tiểu Tử Du mặc dù nhỏ tuổi, đầu óc cũng rất nhanh nhạu, nhanh tay lấy miếng gỗ lớn ôm trước đến bên chân, một chút chút chút chồng lên. Nguyên Thu nhanh tay nhanh chân đem vài miếng còn dư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-nhan-nha-sau-khi-xuyen-khong/726804/chuong-155.html