Về tới nhà, tôi mệt mỏi nằm xuống giường, không muốn thay quần áo, cứ như vậy mà ngủ.
Mộng lung tung, tôi cảm giác trên mặt có chút lạnh, chậm rãi mở mắt, ra là Diệp Lê đang cầm khăn lau mặt cho tôi.
“Dậy rồi sao?” Diệp Lê nhỏ giọng hỏi
“Ưm” tôi dụi dụi mắt, xoay người ôm cậu ấy: “Diệp Lê, rất nhớ cậu”
“A~ Sao lại không đợi tớ mà một mình đi về? Điện thoại cũng không nghe.”
“Tớ ngủ không biết gì luôn”
“Ưm, thấy rồi, quần áo còn không thay cứ vậy mà ngủ mà, mệt lắm sao?”
“Một chút thôi” tôi nhấc đầu chôn ở ngực cậu ấy, rầu rĩ nói: “Diệp Lê, hôm nay mẹ cậu nói muốn tớ khuyên cậu mau mau tìm đối tượng”
“Cậu nói sao?”
“Tớ chỉ có thể cười thôi, nhưng mà không muốn dì thất vọng, nên tớ nói tớ sẽ cố, cậu nói coi tớ có phải nói chuyện rất dị không?”
“Đứa ngốc, không có, vừa rồi tớ thấy cậu và mẹ nói chuyện, cũng đoán được mẹ sẽ kêu cậu đi khuyên tớ, Phương Ngưng, trừ cậu ra ai tớ cũng không cần”
Tôi trong lòng ngọ lim nhưng lo lắng hỏi: “Vậy còn mẹ cậu...làm sao bây giờ?”
“Mẹ cũng có tuổi rồi, không lo hết chuyện của tớ được, yên tâm đi, được không?”
“Ưm, chỉ là...nhìn cậu và Cao Lập Tam cùng một chỗ...”
“Không được nghĩ nhiều” Diệp Lê cắt lời, nghiêm túc nói: “Lặp lại lần nữa, trừ cậu ra, tớ sẽ không cùng một chỗ với ai, Phương Ngưng, tớ hiểu cậu lo lắng cái gì, trên đời này, có rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-nay-la-nhung-con-so/2720421/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.