Hồng San nói một tràng, không nhanh không chậm, giọng không cao không thấp nhưng dư âm quanh quẩn thật lâu.Mọi thứ trước mắt,phút chốc trở nên mông lung, tôi đứng ở đây, trái tim không yên tĩnh, do dự, u buồn, kim giây tích tắc quay, quay thành một vòng tròn.
Diệp Lê thản nhiên nói: “Về phần cha mẹ của tớ, tớ có thể dễ dàng ứng phó, tình cảm của mọi người, tựa như đang đánh bạc vậy đó, không mua xổ số thì vĩnh viễn không bao giờ trúng. Mua, chí ít vẫn có cơ hội trúng thưởng, nhiều người mua xổ số, nhưng ít người trúng, giống như tình yêu của mọi người, lúc bắt đầu có thể yêu không nhiều, nhưng không nhiều không có nghĩa là không yêu. Hồng San, tớ không thể chắc chắn với cậu điều gì, chuyện sau này không ai biết trước được, nhưng tớ nguyện ý cùng Phương Ngưng đánh cược, lấy tình cảm của bọn trớ lấp đầy tương lai của bọn tớ.”
Trong phòng thật im lặng, im lặng đến mức có thể nghe được nhịp tim của nhau, tôi nhìn Diệp Lê, ánh mắt mang theo cảm kích và cảm động, đột nhiên thực muốn khóc.
Hồng San nhìn Diệp Lê, trầm mặc thật lâu cuối cùng thở dài, bất đắc dĩ cười nói: “Diệp Lê, cậu so với tưởng tượng của tớ can đảm hơn, cũng khó trách cậu si tình với Phương Ngưng như vậy, Phương Ngưng...đích thật là đối tượng rất khó để không mê luyến.”
“Hồng San...cậu...” Hồng San nói những lời này là có ý gì?? Tôi kinh dị nhìn cậu ấy, muốn hỏi, nhưng không biết phải hỏi như thế nào.
Tôi hỏi không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-nay-la-nhung-con-so/2720387/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.