“Hôn sự của nàng?”Vân Hoan nghĩ Triệu Tịch Nguyệt hành động nhanh như vậy, vừa nói đã cóhiệu quả, hôn sự này nhanh như vậy liền đi tong?
Nghĩ như vậy nàng liền có chút kích động, vội vàng đi theo Tống Trường Bình về nhà nương gia.
Trên đường xe ngựa chạy nhanh, đi được tới nửa đường lại đột nhiên dừng lại, Tống Trường Bình xốc mành hỏi xa phu, xa phu đi xem, lúc trở giống nhưlà nghe được chuyện gì ngạc nhiên lắm, mặt mày hớn hở thuật lại: “Hiệnnay thói đời này thật sự thay đổi rồi. Còn có người nợ cả tiền của kỹviện. Khách làng chơi và hoa khôi nương tử vay tiền làm buôn bán, kếtquả bị lỗ chạy trốn. Hoa khôi nương tử này cũng cường, ngàn dặm đuổitheo hắn đến Ung Châu này, bắt được hắn. Còn kéo một đám tỷ muội ở UngChâu này đi đánh tên đó. Trường hợp này, chậc chậc....”
“Nam nhân đó làm được như vậy cũng nên đi chết là vừa.” Vân Hoan nghe thấy thúvị, không quên bình luận một câu, vén rèm lên muốn xem kết quả lại bịTống Trường Bình dùng tay bịt mắt lại, “Xem người như vậy cũng không sợbẩn mắt mình!”
“Ta chỉ nhìn một cái thôi!” Vân Hoan than thở nói, đáng tiếc xe ngựa đã đi xa nàng cũng chỉ nhìn được lướt qua, nhưng chỉcó thoáng chớp mắt này cũng đủ khiến trái tim nàng lạnh một nửa.
Trường Bình thấy nàng sắc mặt khẽ biến cũng quay đầu lại theo, tiếc rằng xa đã đi xa không thể nhìn thấy gì, chỉ có thể hỏi: “Sao vậy?”
“Ta.... Ta giống như nhìn thấy Ôn Ngọc Lương.” Thời gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-my-vi-cua-tieu-nuong-tu/2370769/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.